CÔ GIÁO NHƯ MẸ HIỀN

A- A A+ | Tăng tương phản Giảm tương phản

TÂM TÌNH CÔ GIÁO MẦM NON

           TÂM TÌNH CÔ GIÁO MẦM NON

 

Ra trường, tôi xin vào Trường mầm non Nhân La (xã Nhân La- huyện Kim Động- tỉnh Hưng Yên) làm việc. Trở thành cô giáo mầm non, có những giây phút tôi cũng thổn thức khi nghĩ về nghề. Đôi lúc tôi cũng cảm thấy áp lực khi trẻ có vết xước trên tay sẽ bị phụ huynh trách móc.

Tuy nhiên, cảm giác ấy dần qua mau bởi mỗi ngày được yêu thương những gương mặt thơ ngây, ngắm những đôi mắt to tròn của các con, tôi cảm thấy lời trách móc kia chỉ là một nét chấm phá nhỏ trên đường đời.

Làm cô giáo mầm non, chúng tôi phải chịu áp lực từ nhiều phía, chỉ một phút không kiềm chế dễ làm tổn thương trẻ. Tự khi nào, tôi học được tính dịu dàng, phải tạo cho các con cảm giác an tâm.

Những khi trẻ ị đùn, những khi trẻ khóc tập thể, tôi tự dặn mình hãy yêu trẻ như con mình, hãy làm bằng tình yêu thay vì trách nhiệm. Nhất là những khi chúng tôi phải vào nhiều vai, vừa là người mẹ vừa là cô giáo, vừa là người giúp việc vừa là thầy thuốc, có lúc lại như một chuyên gia tâm lý.

Trong mắt trẻ, có khi chúng tôi là họa sĩ, có lúc lại là diễn viên múa, rồi là phiên dịch viên, có khi vào vai chú sửa nhà vệ sinh, gọi thế nào cũng đúng.

Dường như đối với cô giáo mầm non không bao giờ hết nỗi lo. Sự căng thẳng, mệt nhọc khi mỗi ngày đánh vật với mấy chục trẻ nhưng không để mất đi tình yêu trẻ, yêu nghề trong chúng tôi.

Tôi thấy vui khi các con ngô nghê gọi mình là "mẹ". Được làm nghề mình thích, mình yêu, tôi cảm thấy mỗi ngày trôi qua thật ý nghĩa, xao xuyến khi nghe bài hát "Tâm tình cô giáo mầm non"…

Mỗi người đều có lý do của riêng mình khi bước chân vào cái vạch gọi là chọn nghề. Tôi nhận ra, bất cứ nghề nào cũng phải có tình yêu. Nhưng đối với cô giáo mầm non, trên hết còn cần phải yêu trẻ và có bản lĩnh thực sự.

Với tôi, cô giáo mầm non cũng giống như người trồng cây. Tôi vẫn có một ước mơ, hơn cả ước mơ của một cô giáo mầm non, đó là làm sao để vận động trẻ được đến trường…

Tôi nghĩ hôm nay mình đang trồng những cái cây đầu tiên và tôi tin những cái cây nhỏ xíu ấy sẽ lớn lên, xanh tươi, sẽ đơm hoa kết trái.

Có những ngày lễ, phụ huynh đến tận nhà hoặc ra tận trường tặng các cô lúc quả bí, lúc cân lạc… món quà của những người nông dân miền quê nghèo chất phác đủ làm chúng tôi ấm lòng. Bác Hà- chi hội trưởng chi hội phụ huynh còn tặng chúng tôi rất nhiều bài thơ viết về nghề giáo- như một lời cảm ơn sâu sắc tới các cô- người đã chăm sóc và yêu thương cháu bác như một người mẹ thứ hai khi ở trường. Sau đây là một trong những bài thơ bác đã biết tặng chúng tôi mang tên “Cô giáo hiền”.

                                                                  “Lúc ở nhà em là cô dâu hiền thảo

Là người vợ đảm đang, chung thủy trọn đời

Là mẹ của cu Bin kháu khỉnh tuyệt vời

Là sự gắn kết tình người trong chòm xóm

Khi đến lớp em lại càng mẫu mực

Em là cô, là mẹ của các bé thơ

Dưới mái trường các cháu được học múa, học ca

Học nói, học ăn, học vui chơi, ứng xử

Em yêu trò như mẹ yêu cu Bin đó

Còn với các trò em cũng là người mẹ chúng yêu thương

Trường Mầm non Nhân La mình đã được ghi tên

Là trường chuẩn Quốc gia…

Vì có những cô giáo hiền như em đó”.

Dẫu biết rằng hiện nay có bao nhiêu "cơn bão" đang đổ dồn về nghề giáo, người ta nhìn cô giáo mầm non với một ánh mắt thiếu thiện cảm, ít nhiều vơi bớt niềm tin. Để làm tròn vai, đối với mọi cô giáo mầm non thật không dễ dàng gì, nhưng tôi luôn có niềm tin vào chính mình và tôi biết mình đã đúng.

Cảm ơn nghề đã cho tôi nhiều bài học, nhiều cảm xúc và những yêu thương, trách nhiệm trong công việc… Và tôi hay những đồng nghiệp của tôi luôn tự hào khi nói rằng “Chúng tôi là cô giáo Mầm non”.

 


Tác giả: Nam Anh
Tổng số điểm của bài viết là: 4 trong 1 đánh giá
Click để đánh giá bài viết